Nghe lời ông nhị, bắc tôi tạm gác chuyện đời người đến và đi qua một bên! Ông vào làm thơ áo mùa thu tiếp để bắc tôi vào đọc cho quên sầu nhân thế được không?
Ý Vu Vơ
Em màu áo lụa sắc vàng tơ
Nắng ngã về tây nhuộm bến bờ
Đuổi khói vây thành hoa lối mộng
Lùa sương phủ phố cỏ đường mơ
Khơi mùa luật phú người trương lọng
Khởi tiết niêm thi kẻ phất cờ
Rượu chén sông chiều thu trộm ngắm
Em tà áo lụa...ý vu vơ
Ừ! Gửi ông bắc bức hình này và tám câu thơ bảy chử, đọc cho quên chuyện sinh lão bệnh tử ở kiếp người trăm năm ngắn ngủi xưa nay vậy.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment