Hai ba hôm nay ông nhị đi đâu bỏ con phố mùa thu, cho người ta buồn...ngồi trông đợi thơ của ông vậy?
Hoa Cúc Tháng Mười
Đây trời sương khói tháng mười
Màu thu hoa cúc đoá cười ngõ hương
Vàng tơ nắng bóng in tường
Vàng tơ nắng sợi trải đường co quanh
Cô chân hài nhẹ qua thành
Sao không đứng lại ngắm nhành rồi đi
Sao không đứng lại...vội gì
Để hương và sắc hoa thì kém tươi
Cho trời mưa gió tháng mười
Vườn thu cúc rụng khiến người tiếc hoa
Hạt bay trắng mái đêm nhà
Thềm hiên tí tách giọt là nhỏ âm
Tay chân bị vợ trói và khăn vải nhét kín mồm...còn đi đâu được đây hả ông bắc? Khà khà.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment