Nghe tin Cô tống cổ Thầy
Trên vai một gói phây phây đi liền
Trời thương...quẳng gánh muộn phiền
Từ nay hồn tỉnh không điên nữa rồi
Nhẹ thì thôi, sướng quá thôi
Phải chi vợ đuổi nhị tôi...như Thầy
Tung hoành nam, bắc, đông, tây
Sáng thơ thẩn áo, chiều say sưa tà
Chắc nợ đời nhị em còn dài nên Bà Hùm Quận Sáu Nhà Em chưa có ý xé giấy Tù Chung Thân, phải vậy không Thầy Vác hỉ???
No comments:
Post a Comment