Sen Nam Lạc Bắc!

Hắn như gió, hắn tợ mây
Sen nam cành lạc bắc nầy o ơi
Vần âm vắng, chẳng chữ lời
Bóng hình hắn đã xa vời...vời xa
Tội o! Ngồi đợi hắn ra
Mau mau hồi bước lại nhà đi thôi
Người ta hé nụ son môi
Hồn thơ hắn luỵ, sa rồi! Còn đâu
Hắn giờ theo cánh áo nâu
Bỏ hai vạt trắng! Tà sầu, tà ưu

Về đi O nhé, ngồi đây đợi chỉ phí công thôi! Hắn không ra đâu; khà khà.

Thân,

Nhị