Vạch Lẽ Thiệt Hơn

Chị đừng giận, chị đừng hờn
Nghe em vạch lẽ thiệt hơn thế nầy
Hắn đi gió, hắn về mây
Thương là khổ, là hao gầy tháng năm
Hắn giờ mê bến xa xăm
Quên ánh trăng rằm soi nước Hương Giang
Thôi lau dòng lệ hai hàng
Duyên phận bẽ bàng! Đừng nhớ hắn chi


Chị cũng muốn quên...mà chưa quên được em ơi! Khà khà.

Thân,

Nhị