Bến Đây Người Ấy Đâu Rồi

Bến đây Người Ấy đâu rồi
Chiều xuân không gió cây đồi lá yên
Đón trăng mái đẩy con thuyền
Theo bờ đợi bóng đêm huyền hoặc lên
Đàn cầm âm bặt, buồn tênh
Tai văng vẳng sóng đá ghềnh sóng va
Không thơ! Không tiếng Người Ta
Thuyền neo dưới ánh trăng ngà chén say


Bớ Chủ Nhân Bến Đời...đi đâu mà bỏ bến buồn tênh thế này!!! Khà khà.

Thân,

Nhị