Bến Đời đi đâu mấy hôm rồi mà mất biệt, thấy tên mà không thấy thơ!!!

Bến Sông Văng Vẳng Tiếng Tơ

Thấy tên mà chẳng thấy thơ
Bến sông văng vẳng tiếng tơ, không Người
Ngày xuân sao vắng môi cười
Thơ xuân đâu hỡi, hoa tươi đâu kìa
Cho bạn hữu, chén nửa khuya
Dưới trăng tưởng bóng ngoài kia dặm trường
Thấy tên! Không áo, không hương
Không thơ, Người đã xuôi phương trời nào
Âm đàn bên ấy cách bao
Bến Đời gió lặng đò sao chưa về
Thấy tên...bóng bặt thế hề!!!


Chắc Người Ta đã lên bờ ngồi khảy mấy cung đàn vui xuân rồi ông thần say ơi, về sao được mà về thơ; khà khà.

Thân,

Nhị