Dáng Lụa Hoa Sen (6)

Hồ sen dáng lụa áo người
Sao cô không hé môi cười với hoa!!!

Cành kém sắc, búp rụng tà
Cho dòng nước biếc sông là biếng trôi
Cho nắng xuân nhạt góc đồi
Cho mây xuân đến đây rồi nắng thưa
Cho lá xanh, hứng giọt mưa
Cho màu xanh áo kia vừa trắng vai
Cho hương chảy xuống tóc dài
Cho sợi rụng! Vướng chân hài cô ơi

Hồ xuân gió lộng áo người
Buồn chi không hé môi cười cùng sen!!!


Tôi không cười mắc mơ chi đến ông mà thơ thế!!! Khà khà.

Thân,

Nhị