Mai Với Đào

Mai ơi sao nỡ lấn đào
Vàng kia che khuất cành màu đỏ hoa
Xuân là chung cả người, ta
Xuân là vạn vật hài hòa cớ chi
Mai cao sang lắm cớ gì
Lấn đào cho cảnh xuân thì kém vui
Cho đào thương cảm! Ngậm ngùi
Phận mình thua sắc hương người, mai ơi

Tội nghiệp đào biết mấy.

Thân,

Nhị