Ối giời! Anh nỡ nào đem chuyện nhị em bên Tha Hương qua đây kể hết, để từ nay dân Rạch Giá biết nhị em sợ vợ mất rồi...buồn.


Đã Bảo Không Thơ Tím Màu

Đã bảo là không thơ tím màu
Không tà không áo lụa trước sau
Không hoa không bướm đàn bốn tiết
Chẳng nước cùng trăng ẩn chén bàu

Sao ông không nhớ hoài không nhớ
Chỉ bấy nhiêu thôi khó chi đâu
Sao ông khuya sớm ngồi than thở
Tím tà! Tím đoá nở...sao câu???

Tôi muốn ông làm bấy nhiêu thôi
Không nước không sông, bể, núi, đồi
Không thu, đông, hạ, xuân có thế
Thôi mà! Ông mãi trách hờn tôi


Muốn bấy nhiêu thôi...thì Bà đem mấy gánh thơ của tôi đổ sông quách cho yên chuyện Mẹ Bọn Nhỏ nhé; khà khà.

Thân,

Nhị