Vào thơ cái vụ trường-đoản kiếm này mới được.

Trường-Đoản Kiếm

Trường kiếm đây rồi đoản kiếm đâu
Ôi thôi Nàng giữ! Nghĩ dạ sầu
Ý thơ, hoa, áo chìm hoa áo
Mùa, tiết tan tành bất chữ câu

Trường kiếm đây rồi chém nỗi ư
Ngày không âm tiếng Nửa tương tư
Không hình không bóng Người! Ai rót
Quỳnh cay, mồi nóng hổi bây chừ!!!

Đoản kiếm đâu rồi trường kiếm đây
Ôi thôi nàng giữ! Lỡ như ngày
Ý thơ hoa, áo màu hoa áo
Mùa, tiết tay người lụi...chôn thây


Giao cho ông trường kiếm đấy, có gan dạ thì giết vợ...bằng không đừng mơ hoa nhớ áo, thương mùa luyến tiết, nếu như còn thì tôi lụi ông cho coi; khà khà.

Thân,

Nhị