Cả tuần nay mải mê cùng những trận thi tài Thế Vận Hôi Rio, bỏ quên thơ! Sáng nay vào thấy áo trắng tay mân mê nhành phượng vỹ, nhớ lụa và hương quá trời quá đất...vào thơ nghe chị Ngọc Huệ, mời.


Chân Đi Mô Mà Vội!!!


Chân đi mô mà vội
Thế nhỉ...bớ cô nàng
Dừng đây cho tôi hỏi
Đâu phượng vỹ đỏ tàng

Leo hái hoa tặng cô
Mùa đang thắm bên hồ
Hạ vàng lung linh nắng
Hương nhè nhẹ, sắc phô

Sao cô chẳng dừng chân
Cho duyên Tấn xa Tần
Cho gió cành phượng vỹ
Buồn! Rụng cánh đỏ sân

Cô hẹn ai chân vội
Vàng bước...nhanh thế kia
Chẳng thèm nghe tôi hỏi
Buồn! Ngô, Việt cách chia

Cô đành đoạn vậy ư!!!

Em mà không đành đoạn...là chết đời em sao ông thần say!!! Khà khà.

Thân,

Nhị