Đời vốn là cơn mộng, là cõi vô thường, hôm qua còn tiếng, hôm nay bặt âm. Nhớ hôm giáng sinh còn ngồi chung bàn tay chén rượu chuyện trò...giờ Bạn Tôi đã bỏ Gia Đình và Bằng Hữu đi về nơi xa xăm lắm! Không hẹn ngày gặp lại nữa rồi, lòng tôi nghe buồn và thương tiếc vô vàn.


Bạn Tôi Đi Rồi! Thương Tiếc Thay


Bạn Tôi không còn nữa
Mai này ai chén say
Chuyện trò tao, mày, đứa
Vắng một! Buồn lắm thay

Bạn Tôi đi rồi ư
Đâu chiếu tiệc tay tư
Ba góc ngồi thương tiếc
Bạn Tôi giờ mô ư

Tôi tiễn Bạn...lệ giòng


Xin chia buồn cùng chị Diện và các Cháu; mong hương hồn Bạn Tôi-Võ Văn Diện, pháp danh Quảng Minh sớm tiêu diêu nơi miền lạc cảnh vậy.

Kính Điếu,

Lee Cai