Ở cái tuổi lục tuần này mà nhị tôi vẫn còn nghi ngờ câu " Mưu sự tại nhân thành sự tại thiên "; Dù lắm khi mình tính ba chuyện, đặng ý được một là vui rồi. Mà đời đã qua nửa cuộc, đầu đã nhuộm mái phong trần, đếm đầu ngón tay đã mấy lần vừa dạ!!! Ông Trời thật là trớ trêu à nghe.


Nửa Cuộc

Mất còn đã nửa cuộc rồi
Mai sau nửa cuộc bấy hồi trống vang

Mấy nghìn qua, trước dặm ngàn
Chong gai trần thế giăng đàng chờ ta
Xưa ngờ xa...nay ngợ xa
Đêm ngủ mộng, tỉnh ngày là bặt âm
Đâu sáo trúc , đâu đàn cầm
Cố nhân tấu thổi Nụ Tầm Xuân xưa!!!

Mất còn khởi...vãng cuộc trưa
Mai sau nửa cuộc chiều vừa tỏ trăng


Cho nên nhiều đêm chong đèn ngồi đọc lại những trang sách cũ, từng tờ thư xưa, tưởng hình mơ bóng cố nhân ngày ấy với bao kỷ niệm vẫn còn giữ canh cánh trong lòng...nhưng nhị tôi và người giờ đã cách biệt hai đàng! Âm dương hai ngả, buồn thay.

Thân,

Nhị