Hơn một năm rồi nhị tôi mới gặp lại Thầy và Cô Tôi, đứng cạnh bên nghe Thầy Tắc kể, tôi mới biết mắt thầy giờ đã kém hơn mấy năm trước nhiều. Nhớ những ngày còn học lớp toán do Thầy dạy dưới mái trường Trung Học Phó Điều ngày nào, thấm thoát đã hơn bốn mươi năm, tóc thầy nay đã bạc mái phong sương trên xứ người! Nhìn mà nghe lòng rưng rưng.


Thầy Tôi


Băm mấy năm đất khách
Thầy trò tóc điểm sương
Nhắc thời tay cắp sách
Lòng tưởng nhớ cố hương

Băm mấy năm ai còn
Ai mất và nước non
Bên kia bờ Biển Thái
Âm bóng cũ...hao mòn

Gặp nhau đây đất khách
Thầy trò kiếp ly hương
Hàn huyên thời cắp sách
Hai mái đầu điểm sương

Thầy Tôi nay đã già


Cảm ơn chị Lệ Hằng và anh Giác đã bỏ công bày buổi tiệc nhỏ để nhị tôi được gặp lại thầy Tắc, thầy Be, cô Hoa, anh chị Lanh, anh Đông, chị Tố Uyên, anh Quang, anh chị Hoa và vài ba Bằng Hữu đất Kiên Giang trưa hôm qua, mong rằng sẽ còn nhiều dịp gặp gỡ như thế này trong một ngày rất gần vậy.

Thân,

Nhị