Thơ tiếp bài nữa cho đủ cặp nghe chị Song Nguyệt.


Tôi Về Còn Nón Che Đầu


Tôi về với nón che đầu
Gió không thổi tóc đen mầu tóc bay


Ngại sợi rơi...người thơ say
Người thơ cúi lượm sợi gầy vần âm
Người thơ câu chữ hương thầm
Đêm mơ tay khúc đàn cầm áo hương
Tôi lưng túi, bước trên đường
Bên bờ con biển ngắm sườn núi xa


Tôi về còn nón ông a
Gió lên vành nắm chặt là tóc yên


May là có ông thần say bên kia đường nhắc, không thì đã quên để nón lại bên bờ mất rồi; khà khà.


Thân,


Nhị