Đàn Nhớ Người, hay thật là hay à nghe chị Bảy Đại Kiều.


Đàn Nhớ Người

Đàn nhớ người âm tiếng
Đánh dây sầu tơ run
Khúc từ ly! Đưa tiễn
Đêm nào trầm, bổng cung

Hoa nở thềm trăng ánh
Gió lên sắc mùa bay
Vàng phơi sân mấy cánh
Nhuỵ mềm sa...thấm tay

Đàn nhớ người lạc phiếm
Tiếng dây trầm, bổng ngưng
Khúc từ ly! Ngất lịm
Hồn...lệ mắt rưng rưng


Nhị tôi âm tiết bài thơ này có buồn như tiếng đàn của chị Bảy năm nào không??? Khà khà.

Thân,

Nhị