Nhị ca vào thơ vài ba chục bài nữa ghẹo Mi, trước khi Mi trở lại trường dùi mài kinh sử nghe Nga Muội.


Tay Bẻ Chị Cùng Em


Một cành sinh hai đóa
Em chị nở vàng hoa
Chờ làn xuân hiu gió
Hương nhè nhẹ lan xa


Cho chàng thơ hắn đến
Mơ màng buông ý câu
Chén quỳnh say trên bến
Dòng tơ nắng về đâu


Một cành sinh hai đóa
Hắn đưa tay bẻ rồi
Hương theo làn qua ngõ
Vào chưng nhánh hoa ngồi


Thơ xuân...hồng vàng hoa


Sao nhị ca ác thế! Bẻ cành hoa nhà em mất rồi, còn đâu là hương sắc nhị ca ơi; khà khà.


Thân,


Nhị Ca