Sáng nay vào Facebook ngồi đoc lại bài viết về thương hiệu "Xà Bông Cô Ba" vợ ông Trương Văn Bền, chủ nhân của sản phẩm này làm nhị tôi nhớ lại một thời bé thơ còn sống và lớn lên bên nhà! Đó là những năm đầu ở thập niên 60 của thế kỷ Hai Mươi khi Cha Mẹ Tôi mới trở về Rạch Giá với đàn con chín đứa trên tay. Nhà Ông Bà Cụ Tôi nằm trên đường Hoàng Diệu đối mặt với biển nước mênh mông, đi bộ khoảng ba trăm thước là đường Hàm Nghi bên tay trái có tiệm bán đồ tạp hoá nhỏ của bà Cô-Dượng Ba Vương, nơi mà tôi và đứa em trai nhỏ hơn tôi một tuổi thường hay vào ca bài "Ò e cây me đánh đu, tạc răng nhảy dù, con me bắn súng..." (bản nhạc được chế ra tiếng Việt từ bài hát Auld Lang Syne, viết bởi Robert Burns vào năm 1788) để được Ông Dượng và Bà Cô Ba Vương cho kẹo ăn. Lớn lên một chút thì Bà Cụ Tôi thường bảo nhị tôi đến tiệm mua xà bông Cô Ba về mỗi khi cần tắm rửa cho anh em chúng tôi nên biết về loại xà phòng này từ dạo đó.

Xà Bông Cô Ba

Bây giờ Xà Bông Cô Ba
Đường xưa! Bến cũ cây đa đâu còn

Đêm nằm dạ nhớ nước non
Biển xanh Vịnh Thái, sông con nước ròng
Dòng đục ra, vào dòng trong
Thuyền ghe chiều cánh buồm giong cánh buồm
Đông ngọn bấc, hạ ngọn nồm
Cơm canh miếng cá chiều hôm thân tình

Xà Bông Cô Ba với hình
Mang theo nửa kiếp phiêu linh xứ người



Cảm ơn Vũ đã cho đăng lại tài liệu quí giá này để nhị tôi được dịp vào viết vài dòng tự sự trên vậy.

Thân,


Nhị