Saturday, November 9, 2019

Ta Biết Em Chờ Hạ Về

Bác làm gì mà neo đò giữa sông, đứng kêu áo trắng rùm lên thế hả bác Bắc...điên rồi ư?

Ta Biết Em Chờ Hạ Về

Ta biết em chờ hạ về
Chờ mưa hạ trắng tứ bề phượng hoa
Phượng vĩ đỏ cánh đường là
Ngày mơ thủa bóng lụa tà nữ sinh
Ngồi tay vần nhớ chuyện mình
Chữ thương tiếc mãi cuộc tình dở dang
Giờ đâu lệ nữa hai hàng
Mà rưng rưng khóc gửi chàng năm xưa
Ta biết em chờ hạ mưa
Về cho phượng vĩ nở vừa vặn thơ

Mà bài áo trắng kia bờ
Tà qua sông gió lững lờ lụa bay


Giời ạ! Đã mấy chục năm rồi mà không quên được người qua sông năm nào hả? Bác đúng là kẻ si tình đệ nhất nhân gian này à nghe; khà khà.

Thân,

Nhị

Đời Còn Chi Để Méc

Méc! Đời nhị tôi đã mang trăm thứ tội trên người rồi...còn gì để mà méc Người Ta nữa hả chị Trường Tôi?

Đời Còn Chi Để Méc


Đời còn chi để méc
Trăm thứ tội trên người
Ngày đòn roi! Họ hét
Không cho khóc...bảo cười

Đời có chi mới đâu
Lui tới áo lụa mầu
Hoa vàng, xanh, đỏ, tím
Thêu vạt bốn mùa câu

Thơ vần âm mến yêu

Cùng lắm thì Họ cắt cổ mình thôi mà chị Nancy...đang chờ; khà khà.

Thân,

Nhị

Tháng Ba Phượng Đã Lá Xanh

Cho nhị tôi mượn ảnh và ý thơ mà hoạ vài câu lục bát nghe mấy Bà Chị Rạch Giá, mời.
Tháng Ba Phượng Đã Lá Xanh

Tháng ba bên ấy phượng hồng
Đã chồi đơm lá xanh đồng nắng chưa

Nhành vừa trổ nụ chờ mưa
Về cho hoa nở hạ vừa giọt rơi
Gió lay cánh đỏ giăng trời
Nhuỵ sa dòng để nhớ thời áo bay

Tháng ba phượng vĩ cành gầy
Đã chồi đơm lá xanh đầy ngọn chưa!!!


Tháng ba thơ và hình hại nhị tôi mất ngủ đêm nay rồi đây; khà khà.

Thân,

Nhị

Phải Chi Gặp Nàng Thơ

Tiếc thật! Sao trời không cho nhị tôi gặp cái cô nàng yêu thơ trong truyện...để khỏi phải bị củi tạ của Bà Hùm Quận Sáu ngày ba buổi vậy hả Hiền Tỷ Trúc Lan?

Phải Chi Gặp Nàng Thơ

Phải chi gặp nàng thơ
Thì trăng, nước, bến, bờ
Chung, bàu nghiêng ngả chiếu
Vận tứ nắng cùng tơ

Đời này đâu phải khổ
Củi tạ họ tay dần
Xích xiềng chân...gông cổ
Đau mất phách! Lạc thần

Phải chi gặp nàng thơ
Thì hai kẻ cuộc cờ
Thắng thua bày trận thế
Quân thiếp chữ vần mơ

Nhà nhỏ tường cột xiêu


Ông nhị! Mau vào đây cho tui hỏi...nàng thơ nào mau khai ra, không thì bỏ mạng; khà khà.

Thân,

Nhị Đệ

Mộng Nụ Tầm Xuân

Đa tạ mấy nhánh tầm xuân trong thơ của chị Bảy Đại Kiều nghe.

Mộng Nụ Tầm Xuân

Nụ tầm xuân sắc nhành ngây ngất
Từ vựng thơ ấy mật ngọt câu
Đêm nằm nặng nửa bên đầu
Nửa bên nhẹ giấc mộng mầu trắng hoa


Nhị tôi vào viết bốn câu đáp lễ chị Bảy vậy.

Thân,

Nhị

Khoan Hãy Vào Nhà Cô Ơi

Vào thơ ghẹo Huệ nghe Huệ.

Khoan Hãy Vào Nhà Cô Ơi

Cô ơi khoan đã vào nhà
Chờ thơ hoạ nét lên tà hãy vô

Để tôi về nhớ hoa hồ
Nhớ nhành với đoá tay đồ sắc hương
Của hài nhẹ gót trên đường
Của phơi phới tóc in tường nắng mai

Cô ơi! Này cô áo dài
Khoan vào nhà đã...tôi bài thơ trao

Ối giời! Không ưng thì nói, chứ nỡ lòng nào tay này nhận chuyền qua tay kia quăng thơ tôi xuống thềm vậy hả Huệ? Khà khà.

Thân,

Lão Nhị

Mùa Xuân Rồi Qua

Vào mượn hình để hoạ bốn câu thơ nghe mấy bác Đà Lạt.
Mùa Xuân Rồi Qua

Mùa xuân chạm cửa chốc rồi qua
Để sắc hương hoa thắm mượt mà
Đỏ nhánh mai anh đào bến nước
Chiều soi rụng cánh xuống dòng ra


Chúc mấy bác có những ngày xuân tàn đầy mộng một thời nghe, khà khà.

Thân,

Nhị

Thầy Tôi Mất!

Hay hung tin Thầy Trịnh Long Tuyền mất mà nghe lòng rưng rưng! Nhớ những ngày Thầy còn đứng dạy mình môn văn của lớp đệ thất gần năm mươi năm trước...dạ buồn vô cùng khi không được thắp nén hương, cúi đầu lạy tiễn Thầy đi.

Thầy Tôi Mất!
Hay tin Thầy Tôi mất
Không về được dâng hương
Lạy đưa hồn! Đau thật
Bởi dặm nghìn gió sương

Mượn vần âm thành kính
Phân ưu! Lệ khóc người
Nhớ hoài câu trực chính
Thầy dạy dỗ nên người

Ba lạy tiễn ân sư

Nguyện hương hồn Thầy Tôi sớm du cõi vĩnh hằng vậy.

Thành Kính Phân Ưu

Cố Quận

Đêm Thu Mộng

Bốn câu này hay lắm chị Kim Oanh, cho nhị vào hoạ ít vần âm nghe.

Đêm Thu Mộng

Đêm thu nằm mộng giấc
Tình mùa xưa dưới trăng
Lúc xa trùng...gang tấc
Mờ khuất khói sương giăng

Thu nay bặt bóng hình


Tình là vạn ngày sầu mà, yêu chi để khổ thế này? Khà khà.

Thân,

Nhị

Tứ Lạc Rồi

Phải vào hoạ một bài với Hiền Tỷ Trúc Lan Tôi trước khi đi làm mới được.

Tứ Lạc Rồi

Buộc trói vần âm tứ lạc rồi
Đường thi dạ quyết bỏ từ thôi
Không đề bảy chữ bàu nghiêng rượu
Chẳng Tám câu ghi đũa gắp mồi
Kẻ réo ông ừ! Lo vững bụng
Người kêu tớ dạ! Khoái mềm môi
Đường thi dạ quyết thôi từ bỏ
Buộc trói vần âm tứ lạc rồi

Trời! Hôm nay sao ông nhị lo uống với ăn mãi thế, không thơ với thẩn chi cả vậy? Khà khà.

Thân,

Nhị Đệ

Sắc Đào Với Nụ Tầm Xuân

Người chữ nghĩa có khác, khâm phục.
Sắc Đào Với Nụ Tầm Xuân

Cùng màu với sắc tầm xuân
Nên duyên với phận gian truân kiếp đào

Một cành thấp! Một nhánh cao
Người mua vui ngắm...người rao bán cười
Mời ông giá chỉ hai mươi
Quan tiền mang áng xuân tươi đây về

Thưởng màu với sắc cà kê
Câu thơ và phú chữ mê mẩn mùa

Còn nhánh tầm xuân nào không chị Bảy Đại Kiều? để nhị tôi qua xin về ngồi rượu mà nhớ hương và sắc xuân với; khà khà
.

Thân,

Nhị

Thơ Đường Hại Tôi

Vâng, thể thơ bảy chữ xưa không phải dễ làm chị Bảy ạ! Nên thời còn đi học, nhị tôi quanh năm đội sổ môn văn.
Thơ Đường Hại Tôi

Bát cú đường thi luật hại tôi
Lo suy vận tứ dĩa tan mồi
Thằng say tiếng bảo chưa hoàn chỉnh
Đứa xỉn lời phê chẳng chảy trôi
Nửa chén phe này nâng ngắt khoảng
Đầy ly phái ấy dập liên hồi
Lo suy vận tứ mồi ngon hết
Bát cú đường thi luật hại tôi

Ối giời! sao chiếu tiệc chỉ còn rượu, mồi đâu cả rồi bọn bây? Khà khà.

Thân,

Nhị

Đường Thi Luật

Cảm ơn chị Bảy Đại Kiều đã ghé vào đọc và hoạ tám câu, cho nhị tôi đáp lễ nghe.

Đường Thi Luật

Trắc bằng Đường Thi Luật
Vận tứ trói buộc người
Hứng thì từ câu xuất
Ngâm chơi...mặc kẻ cười


Vậy đi chị Bảy, thơ cốt lấy vui...đâu màng danh tiếng chi chị Bảy Đại Kiều hỉ? Khà khà.

Thân,

Nhị

Mượn Rượu Phá Thành Sầu (2)

O Nguyệt đã thích thì...nhị tôi tặng O đấy, chịu nhận chăng?

Mượn Rượu Phá Thành Sầu (2)

Xuân mượn rượu phá thành sầu đất khách
Niềm ly hương xa cách quá quê nhà
Bên đây bờ dõi bến ấy trùng xa
Đàn em nhỏ! Mẹ cha già âm bóng

Xuân mượn rượu phá thành sầu mắt đọng
Lệ giọt lăn! Nghẹn giọng thốt tết ơi
Đâu sắc hoa mai...đâu khói tơ trời
Đâu đường quanh xóm một thời đỏ pháo

Đêm mượn rượu phá thành sầu xuân đáo

Bài trước nhị tôi mượn ý của người mà hoạ, còn bài này thì lấy ý riêng mình mà làm chín câu tặng o Nguyệt, đọc thấy thích thì giữ...còn như không thích thì mang trả lại nhị tôi, chứ đừng xé thơ nghe O; khà khà.

Thân,

Nhị