O Nguyệt đã thích thì...nhị tôi tặng O đấy, chịu nhận chăng?
Mượn Rượu Phá Thành Sầu (2)
Xuân mượn rượu phá thành sầu đất khách
Niềm ly hương xa cách quá quê nhà
Bên đây bờ dõi bến ấy trùng xa
Đàn em nhỏ! Mẹ cha già âm bóng
Xuân mượn rượu phá thành sầu mắt đọng
Lệ giọt lăn! Nghẹn giọng thốt tết ơi
Đâu sắc hoa mai...đâu khói tơ trời
Đâu đường quanh xóm một thời đỏ pháo
Đêm mượn rượu phá thành sầu xuân đáo
Bài trước nhị tôi mượn ý của người mà hoạ, còn bài này thì lấy ý riêng mình mà làm chín câu tặng o Nguyệt, đọc thấy thích thì giữ...còn như không thích thì mang trả lại nhị tôi, chứ đừng xé thơ nghe O; khà khà.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment