Đừng kêu nữa mấy O Rạch Giá ơi, cho làng xóm họ nghỉ trưa! Thơ ngay đây ạ.
Dạ Nhớ Em Rồi Hạ Của Ta
Dạ nhớ em rồi hạ của ta
Lung linh hạt nắng thủa xưa tà
Hương ngào ngạt gió trong bờ nổi
Sắc lửng lơ dòng đục bến ra
Phượng vĩ xanh tàng che ngõ xóm
Bằng lăng tím nhánh phủ sân nhà
Rưng rưng hạt nhỏ tà tơ ướt
Dạ nhớ em rồi hạ của ta
Vậy được chưa mấy O Kiên Giang...đừng đứng ngoài cửa réo tên nhị tôi nữa được không? Khà khà.
Thân,
Lão Nhị
No comments:
Post a Comment