Vâng! Nhị tôi vào thất ngôn gửi bác Bắc ngay đây ạ.

Hạ Của Ta Giờ

Hạ của ta giờ phượng vĩ đâu
Trời mây viễn xứ gió giang đầu
Mưa giăng trắng hạt trà hiên trúc
Nắng chiếu vàng tơ tuý nguyệt lâu
Dạ tỏ ai bờ quên nhớ sắc
Lòng thông kẻ bãi tiếc thương mầu
Giang đầu gió nổi mây che khuất
Hạ của ta rồi! Phượng vĩ đâu

Vậy đã vừa lòng bác chưa? Khà khà.

Thân,

Nhị