Bớ làng! Hãy thức dậy xem ông nhị neo đò trên bến, ngồi rượu rồi cười từ chiều tối đến tàn canh...mà vẫn còn khà khà kìa làng ơi.


Nửa Kiếp Phù Sinh

Ta nửa kiếp phù sinh bốn cõi
Trời nắng mưa chân mỏi dặm trường
Đi về mịt hướng mù phương
Chiều tơ khói bóng sớm sương gió hình

Ta nửa kiếp u minh giờ nhẹ
Tay chèo lơi đò ghé bãi gềnh
Neo chờ trăng nước mông mênh
Tơ lung linh giữa dòng thênh thang dòng

Ta nửa kiếp gánh phong trần đó
Lòng đã quên dạ bỏ được rồi
Phù sinh ngày tháng cũ trôi
Chén quỳnh cạn hết tam bôi chữ vần

Thơ mắng quỷ ghẹo thần chỉ thế


Ối giời! Sao đầu mũi đò của ông nhị có thần, sau lái có quỷ ngồi đối ẩm với lão ta thế này? Khà khà.

Thân,

Nhị