Chị Bảy Đại Kiều đã cột trăng câu thơ thì...nhị tôi phải quay vào vần âm rồi đây, mời.
Van Người Trả Nguyệt Tơ Ta
Đêm nhìn chẳng thấy trăng đâu
Người lôi nguyệt xuống ngồi câu bóng hình
Ta hồn phách bổng thất kinh
Cành cong! Nón chóp ngờ tinh yêu về
Đòi chữ cùng vận đắm mê
Tứ thơ âm hưởng tái tê khóc cười
Trả ta tơ nguyệt...van người
Để tàn canh chén rượu vơi bớt sầu
Bớ làng! Chị Bảy Đại Kiều Giang Đông cột trăng, sắp dìm tơ nguyệt dưới dòng nước rồi kìa làng ơi; khà khà.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment