Đã đến đây sông, nghe thơ Lục Nữ Kiên Giang mà không hoạ lại là...lần sau qua bến đò tam tôi chìm mất xác thôi.


Triện-Lệ-Hành-Thảo Nét Thơ


Đò ta lạc cõi sắc màu
Chữ xưa bốn nét đỏ đào vàng mai

Triện-Lệ-Hành-Thảo đa tài
Nữ lưu Nước Việt áo hài vườn thơ
Đàn âm thánh thót kia bờ
Vi vu sông gió lững lờ nước trôi

Đò ta đậu bến đây rồi
Nguyệt sa chén rượu đêm đồi óng tơ


Thơ xong rồi, sóng gió nam phương mới chịu yên để nhị tôi ngồi rượu thưởng trăng vậy; khà khà.

Thân,

Lão Tam