Sáng mùng một tết Nhâm Dần, ngoài trời sương mù dày đặc làm nhị tôi nhớ về những mùa xuân của tuổi thơ năm nào... được mặc bộ đồ mới, túi đầy tiền, chân tung tăng khắp xóm.
Nhớ Tết Năm Xưa
Sớm sương...nhớ tết năm xưa
Chân tung tăng khắp đường trưa ngõ chiều
Xóm làng đàn-trống-địch-tiêu
Pháo-lân-địa nhớ...bao nhiêu cho vừa
Giờ thì ông bà-cha mẹ mình đã thành người thiên cổ, đâu còn ai lì xì cho nhị tôi những tờ giấy bạc mới trong ba ngày tết nữa...buồn.
No comments:
Post a Comment