Mô Phật! Cứu con...

Bên Kia Cô Nhớ

Bên kia Cô nhớ bên này
Giời ơi thôi chết! Em say Cô à

Phải xưa Cô chịu tình mà
Thì em đâu gặp Người Ta bây giờ
Phải xưa Cô chịu chàng thơ
Thì em đâu chữ vần mơ nhớ tình

Bên kia mà Cô nhớ mình
Bên đây hồn vía hoảng kinh la làng


Bớ làng! Cô Giáo nhớ em; khà khà=))=))=)).


Thân,

Lão Nhị