Ông nhị nói cũng đúng, đã lỡ yêu màu phượng vĩ năm nào...nên hương và sắc hoa giờ vẫn còn mãi trong trí nhớ của bắc tôi đây.
Đâu Rồi Những Dấu Yêu
Lang thang đường phố nhỏ
Tìm kỷ niệm xa xưa
Tiếng ve sầu vệ cỏ
Thềm réo rắt ban trưa
Phượng hồng che bóng nắng
Bờ lơ lửng dòng trôi
Gió làn yên...bến lặng
Màu dĩ vãng trong tôi
Đâu rồi những dấu yêu
Nhớ hương sắc hoa...hay nhớ người ông bắc? Khà khà.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment