Thơ tiếp đi ông nhị, kẻo xuân tàn mất.

Cô Đi! Tàn Một Mùa Xuân
Cô đi! Tàn một mùa hoa
Đêm thềm chén rượu tháng ba nhớ trời
Xuân tà áo lụa rong chơi
Hương và sắc phố chiều phơi nắng vàng
Tơ nhạt trầm bổng âm vang
Tạch đùng pháo tết đường ngang bóng mờ
Cô đi! Tàn một mùa mơ
Đêm thềm chén rượu vần thơ nhớ người
Còn cả hai tháng nữa xuân mới tàn mấy ông thần lưu linh ơi.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment