Em Nằm Mộng Giấc Sen Hồng

Chị đà trải chiếu búp sen
Em ra xoã mái tóc đen gối nằm
Chị ngồi tay dệt sợi tằm
Mà đan chiếc áo trăm năm tặng chàng
Để mai mang nó ra làng
Tỏ bày hết nỗi ngổn ngang tơ lòng
Em à! mộng giấc sen hồng
Mơ màng chị thấy bên sông bóng người


Thế là cô chị phải lòng gã say rồi "Phố ơi!"; khà khà.

Thân,

Nhị