Giang vĩ nằm nhớ giang đầu
Dòng xưa ra biển! Để sầu chốn đây
Trăng soi bến vắng áo bay
Gió thu lá rụng rơi đầy mặt sông
Đêm, ta và cõi mênh mông
Nghiêng bình rót chén rượu nồng chén vơi
Áo đi! Đi đã nửa đời
Giang đầu, giang vĩ một trời tư tương
Vào hoạ mấy câu thơ với bà chị Lục Bình cho có bạn nghe; khà khà.
No comments:
Post a Comment