Ta Mê Thơ Bởi Ta Yêu Nàng

Ta mê thơ đêm ngày thả mộng
Trời đang mưa nhớ nắng vàng tơ
Bước chân đi giữa chiều gió lộng
Thu ngoài kia...lời hạ bâng quơ

Ta mê thơ yêu màu áo lụa
Trắng hai tà thuở biết tương tư
Em công nương, nàng là quận chúa
Tóc buông dài, chặn lối trao thư

Ta vì em bốn mùa câu vận
Đợi chờ hoa nở, úa gieo âm
Ta vì em ra vào thơ thẩn
Mắt môi người ray rức hò, ngâm

Ta mê thơ bởi ta yêu nàng


Ông nhị đâu rồi, mau ra đây! Mê nàng nào mau khai cho Bà biết, không thì bỏ xác dưới tay bà...khà khà.

Thân,

Nhị