Bức hình này làm tôi nhớ lại chuyến về Việt Nam thăm Mẹ Tôi năm 2009, có Vợ Chồng Cô Cháu và Đứa Con Đầu Lòng Michael, cháu cố của Mẹ Tôi. Michael có máu Cô Cháu Tôi nên hay phá phách và lì lợm, mỗi lần bị người lớn hăm he là Hắn chạy lại đứng sau lưng Mẹ Tôi, thế là chúng tôi cả chục mạng phải chịu đầu hàng. Được thế Hắn làm tới, sau vài ba ngày, Cô Cháu Tôi mới nghĩ ra được cách trị Hắn (Cháu Tôi hơi kém thông minh)...chờ đêm đến mang Hắn lên lầu vấn tội và nện vài ba trận nên thân! Bởi Mẹ Tôi già rồi không lên lầu mà bênh Tên Cháu Cố Người Việt Gốc Mỹ này được.


Mẹ Tôi Thương Con Cháu

Mẹ Tôi thương con cháu
Lo lắng cả một đời
Từng manh quần, tấm áo
Lúc trái gió trở trời

Bao năm nào quản ngại
Gian nan...vẫn môi cười
Giữa muôn nghìn ngang trái
Nuôi đám trẻ nên người

Giờ Mẹ Tôi không còn
Nhìn hình đau lòng con
Rưng rưng giòng lệ khấn
Hồn thanh thản du non


Nhị tôi viết những dòng này để tưởng nhớ Mẹ Tôi khi Người còn sống với Anh-Chị-Em tôi và đàn Cháu Chắt vậy.

Nhị