Lâu rồi không phá cô Tím, hôm nay mượn vần lục bát ghẹo Cô nghe.



Đưa Võng Miệng Cười Nhớ Ai???

Cô ngồi đưa võng miệng cười
Thơ rằng có phải nhớ người ngày thanh!!!

Người ngày thanh! Mộng chẳng thành
Tình như gió hạ run mành...gió tan
Con ve buồn tiếng bên đàng
Hoa rưng rưng sắc dưới hàng phượng rơi

Miệng cười hẳn nhớ ai lời
Tình ngày thanh ấy..người trời bên kia!!!

Viết 8 câu này, anh Tím mà vào đọc được thì thế nào cũng đi tìm nhị tui!!! Dông nghe cô Tím, bảo trọng; khà khà.

Thân,

Nhị