Đâu đã chê, chỉ thấy em đầu đội mũ lông chim, tay cầm
giáo, mặt đầy sát khí nên nhị tui không dám xáp lại gần bác Người Qua
Đường ơi...sợ đổ ruột.
Phải Chi Buông Ngọn Giáo!!!
Phải chi đừng cầm giáo
Thì tôi xáp lại gần
Để tặng cô chiếc áo
Che bớt tấm thân trần
Đừng đâm...khoan đừng đâm
Đổ ruột! Hồn du âm
Tôi, cô nào ân oán
Mà đành đâm...nỡ đâm
Phải chi buông ngọn giáo
Cho tôi xáp lại gần
Tay nhẹ choàng chiếc áo
Che hai múi ngực trần
Bớt làng! Bác Người Qua Đường nhờ Cô Gái Thượng cầm giáo đón đường thụi nhị tui, mau nhào vô cứu tui với bác Sĩ ơi; khà khà.
Thân,
Lão Nhị
No comments:
Post a Comment