Bài này nhị tôi viết sau lần được ngồi chung trên bàn tiệc, nghe hai ông bạn già tâm sự chuyện ngày xưa còn ngồi học chung lớp...rồi sau đó người khoát áo chinh nhân, người theo lớp khoa bảng! Mấy mươi năm sau mới gặp lại trên xứ người, trong một đám tiệc gả cưới cháu con của bạn mình đấy mà.


Nhân Sinh! Tụ, Tàn, Được, Mất


Nhân sinh là cõi vô thường
Tụ, tàn, được, mất nào tường nào hay!!!

Trăm năm một kiếp xưa nay
Sinh có buổi, tử có ngày vậy thôi
Quyến thân, bằng hữu tiệc ngồi
Trống vang ba nhịp luân hồi trống vang
Bắc nam hai kẻ hai đàng
Tây đông hai hướng! Mây ngàn tiếc thương

Nhân sinh vốn cõi vô thường
Tụ, tàn, được, mất ai tường ai hay!!!


Có và không! Tụ, tàn, được, mất âu cũng là chuyện thường tình trong cõi nhân sinh tạm bợ này vậy thôi bạn tôi ạ.

Thân,

Nhị