Vào ghẹo nhỏ Huệ trước khi đi làm nghe.

Sao Cô Đứng Vịn Cành Tôi!!!

Sao cô vịn cành xuân tôi
Cho hoa vàng nhớ hồng môi, tóc làn

Nhớ mắt, năm ngón thon nàng
Nhớ vai lụa giữa đường thang thênh đường
Đi đâu trời sáng còn sương
Nắng chưa thuần nắng xuân vương vương đồi!!!

Đứng đây cô vịn cành tôi
Cho hoa nhớ dáng hương môi mắt người

Cây ông trồng ngoài đường tui vịn đó, nếu không bằng lòng thì dời vào nhà vậy; khà khà.

Thân,

Lão Nhị