Ừ! Ông nhị nói thế cũng phải...giờ mới hiểu tường tận là lỗi tại bắc tôi mọi đàng vậy.
Tình Mùa Đông Xưa
Tinh cơn gió thổi dấu yêu trôi
Buổi lạnh lùng đông tiết khởi ngồi
Ngõ cúc chung trà tơ tưởng mắt
Đường mai chén rượu nhớ thương môi
Câu tà sắc gợn tà ngang núi
Chữ áo hương bay áo giữa đồi
Thủa lạnh lùng đông xưa tiết lập
Tình cơn gió lộng cách ngăn đôi
Lỗi với lại không lỗi thì...tình xưa cũng đã tan thành mây khói bốn chục mùa đông tàn tái rồi ông bắc ạ....khà khà.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment