Giờ thì thấy được bông ra bông, lá ra lá...nhưng vẫn chưa rõ nét cho lắm! Đúng là chụp hình khó hơn là làm thơ, có mỗi cây mai mà chụp chín mười lần rồi vẫn không ra trò trống gì cả, chán thật. Phải chi học được một phần nghìn của chị Tú, Nga Muội và cô Tím thì đâu đến nỗi bỏ tiệc rượu, bỏ mồi ngon cho cội Mai Viễn Xứ này.


Mai Tôi Cành Gầy!

Mai tôi cành viễn xứ
Tội nghiệp! Thân xác gầy
Mai tôi trời khác lữ
Bông nở muộn xuân này

Ông có chịu vào ăn cơm chiều cho không thì nói...làm gì mà dời chậu mai từ đêm hôm qua đến giờ, bỏ cơm bỏ rượu, đứng thở ngắn than dài vậy hả??? Khà khà.

Thân,

Nhị