Thơ tỏ lòng hâm mộ của o Tuyết Hằng đầy hơi men...


Thơ Tiết Trời Xuân Lập


Thơ tiết trời xuân lập
Cành mai thoáng hơi men
Tay lần tường...chân vấp
Hoa rụng đầy đất đen

Thơ ngã rồi! lăn quay
Bớ làng ông thần say
Sáng màu sương đục lối
Nào ai thấy, ai hay

Thơ tiết trời xuân lập
Bùn lem đồ tết dơ
Cố bò lên tam cấp
Ngồi lau, mồm tiếng thơ

Xuân rượu nó hại ta

Còn bò nỗi thì chưa say lắm đâu nghe o Tuyết Phạm; khà khà.

Thân,

Nhị