Đã nói vậy...phải vào phá Cô mới được.
Đừng Than Thở Nữa Côn Trùng ơi
Đừng than nữa! Côn trùng ơi
Kêu chi sầu thảm ngoài trời năm canh
Mi đừng trách lão Cao Sanh
Trách Tơ, Nguyệt chẳng tác thành mối duyên
Tại bến không ưa lấy thuyền
Tại mây đã lỡ lời nguyền với mưa
Nên nào ưa! Gặp nào ưa
Đừng than thở nữa chỉ thừa tiếng thôi
Khà khà.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment