Monday, July 31, 2017

Chém Cha Cái Kiếp Đàn Ông (2)

Nhị em vào thơ tiếp " Chém Cha Cái Kiếp Đàn Ông " nghe chị Ánh Tuyết, mời.

Chém Cha Cái Kiếp Đàn Ông (2)

Tôi như vầy cô chém
Chết cha kiếp đàn ông
Nhốt đời trong hóc hẻm
Cụt! Chỉ một ngõ thông

Sáng, trưa, chiều, tối giữ
Xác! Chẳng thâu phục tâm
Thơ tôi tam với tứ
Hoa áo và chữ âm

Tôi thế này cô chém
Chết cha kiếp đàn ông
Hận đời trong hóc hẻm
Hồn thả bộ đi rong

Chân theo hương sắc rồi

Khà khà.

Thân,

Đứa Em Họ

Mảng Cầu Không Người...Ai Giữ!!!

Nhìn hình trái mảng cầu dai này khiến nhị tôi nhớ Mẹ Tôi thật nhiều! Lần đầu tiên sau 25 năm lìa bỏ quê nhà, tha hương đất khách, nhị tôi quay về thăm Việt Nam và cũng để rước Mẹ Mình trở lại Mỹ sống. Trước sân nhà có cây mảng cầu dai, trái không nhiều và nhỏ bởi thiếu đất vì người trồng không quen với việc vun trồng vườn tược nên cây thưa lá, thân nhành còi cọc lắm. Trên cây chỉ có một trái đã chín tới và to hơn những trái xung quanh mà Mẹ Tôi đã dặn dò những đứa bé trong xóm đừng hái, để dành cho nhị tôi về ăn mà hồi tưởng lại tháng ngày còn sống bên nhà. Giờ thì Mẹ Tôi đã không còn, Anh Kế Tôi đã mất và Cháu Tôi cũng không giữ nỗi gia tài của cha mình để lại, buồn thay.

Mảng Cầu Không Người...Ai Giữ!!!


Giờ đây ai giữ mảng cầu
Tôi về ăn nhớ lại mầu quê xưa


Ngày tôi còn bé tắm mưa
Hạ ngồi cắt tóc gáo dừa bên sông
Cắm câu bắt cá lóc đồng
Mò con hến đục cả dòng liệng nhau
Ngày Mẹ Tôi trước, chân sau
Nép che tay áo bước vào trường bên
Ê a công phụ mẫu đền
Nghĩa thầy bạn trả làm nền tiến thân
Ngày tôi xuống bến là lần
Đi đêm sóng gió! Phong trần tha phương
Bờ xa vạn dặm cố hương
Phần tư thế kỷ mới đường về thăm


Mảng cầu đôi quả hôm rằm
Cúng Mẹ tôi xác người nằm mộ yên



Giờ mà nhị tôi về! Đâu còn Mẹ Già canh giữ trái ngọt cho mình ăn nữa rồi, buồn thay.


Nhị

Nhung Nhớ

Lâu rồi nhị em không vào họa thơ với Bà Chị Xóm Đinh Tiên Hoàng...không biết chị mình còn nhớ đứa em Xóm Hoàng Diệu này chăng???


Nhung Nhớ


Ta nghe từng bước chân mình
Đạp trên cánh lá thu hình bóng xưa


Tình nhân hương áo gió đưa
Tình nhân sắc lụa như vừa đấy sông
Đàn nhạn kinh hải về đông
Trắng in mặt nước dòng bồng bềnh trôi
Ừ! Ta thấy vạt em rồi
Thấy đen tóc bới dưới sồi nhánh che
Nhìn ta cách một bờ kè
Mắt rưng rưng mắt lệ nhoè chấm khăn


Ta nghe từng bước cách ngăn
Đạp lên cánh lá thu hằn dấu xưa


Gửi bài " Nhung Nhớ " tặng Bà Chị Mình vậy, hy vọng là chị chưa quên nhị em??? Khà khà.


Thân,


Đứa Em Xóm Hoàng Diệu

Bảy Cái Chân

Còn tin đồn với lại tin vịt gì nữa Hiền Tỷ Phùng Kim Trúc Lan! Hình với thơ đăng rõ ràng trên Facebook, bảy cái chân và ba lăm cái móng sơn đỏ choét còn nằm trên trang nhất đã mấy ngày rồi, người Kiên Giang ùn ùn kéo nhau đi xem, bàn tán xôn xao muốn banh Chợ Nhà Lồng Rạch Giá.


Bảy Cái Chân

Chân bảy cái móng sơn đỏ choét
Guốc bảy đôi rượt hét sau lưng
Cách đôi ba bước tưởng chừng
Sắp chụp, sắp tóm nên mừng rùm beng

May chạy thoát mấy phen phóng thoát
Không là thân áo soạc bảy năm
Mảnh phơi! Mặt úp, bụng nằm
Lưng đưa chịu ngắt nhéo bầm, phù, sưng

Bảy cái chân chưa dừng lùng kiếm

Hắn trốn về California rồi Thất Cô Cô ơi...lùng kiếm chi phí công; khà khà.

Thân,

Nhị

Canada Xứ Lạnh Tình Nồng

Nhị tôi vào thơ ghẹo chị Năm Ba Cây Gòn chơi nghe.


Canada Xứ Lạnh Tình Nồng

Tình nồng xứ lạnh thấu làn da
Nhưng trái tim tôi nhịp cứ là
Thình thinh thình thịch hoài âm chữ
Mời anh chị viếng Canada

Đãi băng cùng tuyết mùa băng tuyết
Làm gấu filet nấm với cà
Với dê thọc cổ hoà rượu huyết
Vào bốn ba chung ngó cười khà

Tình nồng xứ lạnh ghé tôi chơi


Lần sau thơ nhớ mời nhị tôi...thì đây hứa là sẽ không thơ ghẹo chị Năm nữa vậy; khà khà.

Thân,

Nhị Đệ

Bị Dụ

Từ đầu nhị tôi đã dự tính là sẽ đi lần Hội Ngộ Liên Trường Kiên Giang Boston vừa rồi, đã lên kế hoạch sẳn sàng để mà quậy bảy ngày bảy đêm! Đã thông báo cho hai nhỏ bạn tôi là Bạch Mai và Quỳnh Chi bên Việt Nam chuẩn bị giấy tờ để qua Mỹ vào dịp này mà tụ bè tụ đám cho biết Miền Đông Xứ Cờ Hoa, gọi Vợ Chồng Nhỏ Trang Bạn Trẻ-Vợ Chồng Lam Giang, báo cho Vợ Chồng Thúy-Hồng Newyork chừa phòng cho nhị tôi qua nhậu và hẹn với Người Xưa Lối Cũ Toronto là sẽ ghé thăm hầu nhắc lại chuyện lối cũ đường xưa...v..v. Nhưng trời bất dung người có ý lăng nhăng như nhị tôi! Bà Hùm Quận Sáu nghe đến chữ Toronto là " No! You can not go there. " ngay! Vì bà biết nhị tôi quá rõ...cho đi là thế nào cũng " Bị " người ta " Dụ " như anh Lanh bị cô tóc vàng dụ mất của vậy; thế là đành phải hủy bỏ cả kế hoạch có một không hai này...tức thay.


Bị Dụ


Tin người! Tôi bị dụ
Của mất, nợ đa mang
Cả đời lưng lãnh đủ
Vết củi tạ dọc ngang


Tôi bị dụ bởi tình
Năm xưa hứa " khi xin
Là cho chơi tới bến
Chẳng xá...dẫu trăm nghìn "


Tin người! Tôi bị dụ
Của mất...xác tanh bành
Nửa đời chưa trả đủ
Duyên nợ tháng ngày thanh


Ối giời ơi! Bị dụ


Viết ít hàng về vụ " Bị Dụ " mất của như anh Lanh! Chốc nữa sẽ quay lại viết bài " Bị Đủ " sau cho vui nghe mấy bác Kiên Giang; khà khà.


Thân,


Nhị

Mai Về! Cảnh Cũ Đâu Còn

Anh lee vào mượn hình của chú Billy mà sáu tám nghe.

Mai Về! Cảnh Cũ Đâu Còn

Mai về! Đâu bến con đò
Đâu nôm con cá, đâu nò con tôm


Đâu mùa gió lộng ngọn nồm
Lay lay ngọn bấc nghiêng chòm sậy, tranh
Đâu bờ đục, giữa làn xanh
Đâu hàng phượng vĩ đỏ cành ven sông
Đâu em má thắm, môi hồng
Tà trinh nguyên trắng đường đồng nữ sinh
Đâu màu hoa tím lục bình
Đâu con nước cạn bãi sình bần rơi
Đâu làng xóm cũ của thời
Ta thư sinh mộng khuấy trời chọc mây


Mai về! Chèo mỏi hai tay
Đâu thuyền xưa với cảng ngày xưa đâu



Mai Billy có về!!! Đừng quên hú anh lee theo với nhé; khà khà.


Thân,


Anh Lee

Ba Thứ Nhạc, Đàn Và Hoa Chưa Đủ (2)

Thêm một bài nữa cho đủ cặp nghe anh Suồn, mời.


Ba Thứ Nhạc, Đàn Và Hoa Chưa Đủ (2)


Em đã bảo nhạc, đàn và hoa
Chưa đủ! Em còn muốn thơ mà
Chửa thấy anh vào câu chữ nhỉ
Hay là anh quyết chí tặng ba


Đã thế...anh về thôi đừng nói
Lời gì thêm nữa chỉ làm đau
Lòng em! Sao mãi còn đứng hỏi
Buồn gì ư...chẳng muốn gặp nhau!!!


Buồn anh! Đâu đã sẳn quà thơ


Giời ạ! Tưởng gì chứ thơ thì...đọc ra ngay đây Bà Hùm Quận Sáu ơi, đâu cần phải sẳn với lại không sẳn hả; khà khà.


Thân,


Nhị Em

Ba Thứ Nhạc, Đàn Và Hoa Chưa Đủ

Lâu lắm rồi không vào mượn hình của anh Suồn đăng để thơ...hôm nay nhị em rinh bức ảnh này mà lục bát nghe anh Suồn.


Ba Thứ Nhạc, Đàn Và Hoa Chưa Đủ

Ba thứ nhạc, đàn và hoa
Em rằng chưa đủ...muốn quà thơ tôi


Muốn quà thơ tím dòng trôi
Tím vai áo với tím đồi vạt bay
Tím chiều tơ những sợi gầy
Sợi rơi vướng mắt, vương mày đậm tơ
Âm chữ thẩn, vần chữ thờ
Bởi câu gọi bến kêu bờ lộng câu
Sáu là đò đợi kia cầu
Tám thì rẽ nước giang đầu đêm ra


Ba thứ nhạc, đàn với hoa
Em rằng chưa đủ...thơ và trăng cơ



Em muốn là trời muốn mà, thơ ngay đây em ơi là em; khà khà.


Thân,


Nhị Em

Đôi Bóng

Nhị em vào " Đôi Bóng " nghe chị Huệ.


Đôi Bóng

Tôi và em đôi bóng
Nguyện bên nhau kiếp này
Dù gió mây, bão sóng
Mình chung vai kiếp này


Vui buồn chi cũng xẻ
Hèn sang gì quyết chia
Thuận hòa trên, dưới trẻ
Toan tính sớm cùng khuya


Tôi và em đôi bóng
Đi về ta có nhau
Tôi lộng che, em võng
Tôi ngồi cháo, em rau


Trăm năm không cách rời


Bà Hùm Quận Sáu của nhị em mà vào đọc được bài này thì...từ đây về sau chắc sẽ nhẹ tay củi tạ hơn à nghe chị Huệ; khà khà.


Thân,


Nhị

Mưa Tuôn...Hay Lệ Cô Rơi!!!

Nhị ca vào mượn hình này hoạ vài câu thơ nghe Amy, mời.

Mưa Tuôn...Hay Lệ Cô Rơi!!!

Cô này...trời hạt mưa tuôn
Hay trong dạ chất chứa buồn lệ rơi!!!

Sinh ra năm bảy ngả đời
Dăm ba chuyện trái lòng thời sao đâu
Trăm năm trải cuộc bể dâu
Biết bao lần tái tàn mầu gió sương
Thôi thì quẳng hết chán chường
Quên điều thất vọng...chân đường vượt qua
Người là người! Ta vẫn ta
Hãy vui với những gì mà trong tay

Cô à! Trời hạt mùa bay
Hạt rơi ướt đất lấm giày...đi thôi


Dạo này hình như Mi có tâm sự???

Thân,

Nhị Ca

Tuổi Xuân Tự Lòng Ta

Hò ngày, đêm thơ thì sẽ trẻ mãi không già à nghe chị Huệ.


Tuổi Xuân Tự Lòng Ta

Tuổi xuân tự lòng ta
Tiếng phán trẻ hay già
Hai mươi hồn thất thập
Thất thập...ngờ mười ba

Vui thì xuân xanh mãi
Hò ơ dưới bến cười
Câu thơ tình luyến ái
Nằm mơ mắt môi người

Thanh xuân...đời thanh xuân

Tặng Chị chín câu...chúc chị Huệ luôn vui và yêu đời để hò thơ với nhị em nghe; khà khà.

Thân,

Nhị

Chém Cha Cái Kiếp Đàn Ông

Sáng vào Facebook đọc hai câu lục bát của Bà Chị Họ gửi nhị tôi...mắt nổ đom đóm, vần âm trong mộng đêm qua bay đi mất cả! Thế thì hôm nay lấy chữ đâu thơ, lấy ý đâu hò đây chị Ánh Tuyết???

Chém Cha Cái Kiếp Đàn Ông

Chém cha cái kiếp đàn ông
Tình mười hai bến lông bông thế này

Ngồi mà hồn ngự trên mây
Vía xuôi theo gió về tây...áo vàng
Về tây hương sắc lụa nàng
Tơ thềm hoa sớm thu sang hoa cành
Hài thêu đoá cúc vườn xanh
Chân thong thả dưới trời thanh nắng trời
Hồn thơ ấm ớ đây lời
Vía thơ ừ hử đây rơi tím hàng
Có nghe chăng hỡi cô nàng
Mà sao áo xuống đò sang kia bờ
Đâu rồi ngõ khuất tà tơ
Hài tan, hoa biến...vần mơ má hồng

Chém cha cái kiếp đàn ông
Tình mười hai bến! Tình không chút tình


Viết về kiếp đàn ông chúng em thì ít gì cũng dăm ba bài, nhiều thì mấy chục trang giấy đấy nghe Bà Chị Họ Tôi...có chịu khó và vui mà đọc từ đầu đến cuối chăng vậy hả Bà Chị??? Khà khà.

Thân,

Đứa Em Họ

Hoạ Yếm Đào Gửi Bác

Hôm trước đang hỏi chuyện Bà Chị Họ của nhị tôi về Yếm Đào Miền Tây, bác Bắc cứ ngồi cạnh bên lải nhải xen vào mãi...nên nhị tôi mới nổi máu lục tặc bảo bác " Cút đi! ", chắc bác giận nhị tôi rồi nên không ghé qua chuyện vãn cùng nhau đã hơn tuần nay. Thôi thì bác Bắc cho nhị tôi xin lỗi bác vậy nhé, nếu mai có vô công rỗi việc thì mời bác qua nhị tôi nhậu thịt Thuồng Luồng Sông Kiên với vài chục bát Đường Xuồng Rạch Giá mà thơ yếm đào cho vui bác nhỉ.

Hoạ Yếm Đào Gửi Bác

Gửi bác yếm đào đây một mảnh
Hoạ trong thơ mai rảnh qua chơi
Thuồng luồng thịt nướng đây mời
Vài ba chục bát đế lời hàn huyên

Chuyện cũ mới quyên thiên bác nhé
Bưởi và cam lớn bé sá gì
Say là quăng hết sân si
Giữ hờn mát trước sau chi nữa mà!!!

Thế nghe bác nhớ qua bác nhé


Nhị tôi để lại thư này trên cửa nữa là bức thứ ba, khi nào bác mở lấy và đọc được những dòng này thì xuống bến đò nhắn ông lão chèo qua báo cho nhị tôi hay một tiếng, nếu ngày mai bác đến!!! Còn như không nghe tin bác (dù bác có tiếng chì tiếng bấc chi nhị cũng không phiền bác đâu mà lo), thì nhị tôi phải lội ra đầu làng nhờ cô yếm đào gánh dưa gang qua tận nhà bác biếu tặng và mời bác qua sông luôn thể vậy; khà khà.

Thân,

Nhị