Nhị tôi xin mượn bức ảnh này của anh Vũ để thơ và để nhớ một thời áo trắng của chính mình nghe.

Một Thời để nhớ! Một Đời Không Quên

Ta thơ để nhớ một thời
Ta thơ để giữ một đời không quên

Hạ phượng vĩ...thì thầm tên
Ai tà lụa trắng soi nền nắng bay
Ai tà lụa với hương say
Thơ ta và với tháng ngày mộng xưa
Tháng ngày đưa đón trong mưa
Hạ rơi phượng vĩ hoa vừa rụng sân
Bây chừ hai ngã đường trần
Hai trời viễn xứ! Tình dần...tình vơi

Thơ ta còn nhớ một thời
Vần âm hạ mãi! Một đời không quên


Ừ!
Nhị tôi một đời không quên tuổi học trò năm nào à nghe anh Vũ.

Thân,

Nhị