Mỗi lần nói chuyện với Đại Kiều Phạm Gia là thi vị của nhị tôi lại đậm đà âm chữ, ngọt ngào tứ câu...là muốn thơ ngay à nghe chị Bảy.

Nếu Phải Chết Vì Tinh...Một Tí Thôi

Nếu phải chết vì tình ư...một tí
Đã coi như uổng phí một phần đời
Họ đi rồi! Đâu níu được ai ơi
Mà luyến tiếc kẻ tình vơi cạn nữa

Nếu muốn chết thì hộc tim chín cửa
Đóng một thôi! Quên lời hứa ban đầu
Quên câu nguyền ước nguyện buổi mai sau
Mà vui với tám cửa màu tim xót

Lại là mai có người chia mật ngọt
Vị yêu đương tay rót rượu tình say
Rượu tình mê đắm đuối với tháng ngày
Nên nghĩ chết! Thì dừng ngay cho nhé

Nói nhỏ cho chị Bảy Đại Kiều nghe chuyện này, chị Bảy đừng tiết lộ với ai nhé!!! Nhị tôi gặp Bà Hùm Quận Sáu là đã mời nàng vào cửa tim thứ chín, cửa cuối cùng. Nếu có bề nào, thì nhị tôi đóng cửa xong là tim ngừng đập...hồn du âm gian ngay chị Bảy ơi; khà khà.

Thân,

Nhị