Chuyện đến và đi, có và không, sinh với tử ta nên làm gì và không nên làm gì...v..v. bác mang ra hỏi nhị tôi hôm qua trong thư (nhị tôi biết hỏi ai đây???), nhị tôi xin thưa với bác là cho tôi suy nghĩ vài ba đêm...rồi sẽ thư trả lời bác sau vậy. Bởi bàn đến mấy chuyện thần hồn vẩn đục, thể xác tục phàm còn thở hay ngưng này thì rắc rối cái sự đời lắm bác ạ! Viết lạng quạng, thiên hạ mà vào đọc hay biết được nhị tôi đây lời quàng chữ xiên, ý chéo cẳng ngỗng, câu trước chửi cha câu sau thì họ cười cho thúi đầu bác Bắc ơi.


Cho Đi Cho Nhẹ Thần Hồn

Đến đã không mà đi lại có
Hồn nào thăng bởi đỏ đâu xanh
Phơi trên lửa chốn ngục thành
Ngưu Đầu, Mã Diện chúng hành hạ a

Sinh với tử hơn ba vạn buổi
Tiết bốn trăm đặng tuổi bách niên
Vừa qua khổ luỵ xích xiềng
Nó gông, nó trói phách phiền lắm ư

Nên lúc sống nhàn thư...lúc chết
Có bao nhiêu thí hết cho đời
Hiến dâng sạch để thảnh thơi
Vía lên mà đứng mây chơi với làn

Gió tựa gió tình tang lướt gió
Mây nương mây đây đó bắc nam
Đông tây nhìn xuống tục phàm
Mà kinh khiếp cảnh sinh làm người kia

Viết ít hàng trả lời thư bác, vài hôm nữa nhị tôi sẽ đem mấy chuyện sống chết, còn hay mất trắng, làm gì và không làm gì trước khi mình vẫy tay chào tha nhân kiếp này mà đi vào cõi mịt mù sương khói ra bàn với luận cùng bác Bắc nghe.

Thân,

Nhị