Đứa cháu không được mời này vào thơ lẩu mắm cho vui bàn tiệc nghe cô Tám, mời.
Cô Ngồi Lẩu Mắm Quên Tôi!
Cô ngồi lẩu mắm quên tôi
Buồn đây với đó! Nổi trôi kiếp người
Lưu vong đất khách ba mươi
Năm lẻ...vai gánh sầu vơi gánh sầu
Thân tình giờ lạc mất nhau
Bàn cô không cháu ngồi rau với cà
Bia lạnh nửa kết ngà ngà
Âm câu tiếng chữ ngân nga thơ vần
Cô ngồi lẩu mắm trên sân
Vườn sau trước đủ người thân! Không mình
Hic hic.
Thân,
Ông Cháu Trời Thần
No comments:
Post a Comment