Cô Quyên đã nói vậy thì nhị tôi phải vào thơ thôi, mời.


Chuồn Chuồn Đậu Nhánh Cỏ Khô


Chuồn chuồn đậu nhánh cỏ khô
Hạ vàng tơ nắng màu tô áng chiều

Đồng xa thấp thoáng bóng diều
Vi vu gió chở âm tiêu qua bờ
Bổng như đợi, trầm như chờ
Tiếng thơ vần chữ người thơ kia gần

Chuồn chuồn đập cánh rời thân
Cỏ khô hạ nhớ bốn chân đu nhành


Giời ạ! Tại ông ngân thơ mà chuồn chuồn của em giật mình bay mất, ông mau đuổi theo mà bắt cánh chuồn đó lại đền cho em ngay...không có thì đừng hòng nghe tiêu của em thổi mỗi chiều nữa ông nhé; khà khà.

Thân,

Nhị