Bác bảo nhị tôi dạo này văn thơ đầy nét tục trần, nhận xét thế cũng đúng thôi! Tại nhị này vẫn còn là người trần tục, còn thở chứ chưa đứt hơi bác Bắc ạ. Bác chờ khi nào hồn với xác nhị tôi đường đời hai ngã chia ly, lúc đó sẽ văn thanh thoát, thơ trong sáng cho bác đọc nhé...e rằng lúc đó bác đọc không ra nét đấy chứ!!!


Văn Thơ Tôi Trần Tục


Văn tôi trần tục lắm bác à
Dòng câu đen trắng lẫn lộn a
Đỏ xanh vạt sắc màu, hương áo
Hôm thì Tây, bữa lại Tàu-Ta


Thơ tôi vẩn đục từ, ẩn ý
Vần âm ong bướm gợi hoa trăng
Chén đầy vơi rượu say túy lúy
Hàng hàng tím mực chữ lăng nhăng


Văn thơ tôi hư lắm...biết rồi


Hả! Bác bảo nhị tôi đừng viết nữa ư...vậy thì bác Bắc hãy dìm xác nhị tôi xuống đáy sông Kiên này cho rồi một kiếp; khà khà.


Thân,


Nhị