Đúng là vương mang, tình ơi...là tình ơi!
Hạt Tình
Em gieo hạt tình...hạt tình
Rồi đi! Hạt nở, một mình tôi mang
Rồi cành, rồi lá tơ đan
Rồi mưa, rồi gió bên đàng rụng hoa
Hạt tình đâm ngọn, nhánh và
Thành cây xanh mướt sao mà buồn thay
Em đi! Sương khói ướt tay
Run run chén rượu chốn này vấn vương
Tình ơi...là tình ơi! Sao gieo hạt mà không ở lại để cùng thưởng hoa thế hả tình; khà khà.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment